Phải nói lâu lắm rồi mình mới có lại cảm giác bồi hồi của lần đầu tiên dắt con đến trường. Tuy là bé thứ hai nhưng mẹ vẫn nhấp nhỏm quan sát em từ xa, núp lùm theo dõi trong những ngày đầu em đi học. So với chị hai Silk thì Quinn nhỏ “nhập ngũ” trễ hơn tầm 3 tháng. 18 tháng là cột mốc chín muồi để em tiếp xúc nhiều hơn với thế giới bên ngoài, giao lưu bạn bè, gặp gỡ thầy cô và làm quen với môi trường mới.
Theo bước chị hai Silk sau 3 năm học tại Me School, mình tiếp tục cho Quinn theo học tại đây. Một phần lí do là đến thời điểm hiện tại, Me School vẫn thoả mãn những tiêu chí quan trọng mà gia đình mình mong muốn trong giáo dục trẻ nhỏ. Lí do còn lại là để hai chị em học chung trường sẽ tiết kiệm thời gian đưa đón và cả hai khắng khít hơn khi gặp nhau mỗi ngày tại trường.
Mới ngày đầu tiên đi học, Super Quinn đã trở thành một hiện tượng chưa từng có trong lớp nhỏ nhất của trường. Em không mắt ướt nhạt nhoà, thậm chí không rơi một giọt nước mắt và học trọn vẹn ngày đầu tiên. Các bạn khác phải mất ít nhất một tuần thậm chí kéo dài hai tháng khi đến trường trong nước mắt.
Mình tự hào về con lắm. Trộm vía Quinn giỏi hơn cả chị Silk khi xưa phải mất gần 5 ngày mới hoà nhập hẳn với lớp. Mình nghĩ nguồn gốc sâu xa của kỳ tích này là do Quinn đã được rèn luyện nếp sinh hoạt độc lập EASY từ 5 tuần tuổi sau sinh (Silk được tập trễ hơn tầm 5-6 tháng tuổi). Quinn đã có sẵn một nềp nếp sinh hoạt độc lập, ổn định từ nhà đến trường. Do đó khi đi học, em không mấy ngỡ ngàng và dễ dàng thích nghi với môi trường mới.

Ngày đầu tiên
Ngày đầu tiên, ừ 8g-9g sáng mình ngồi chơi thoải mái cùng Quinn trong lớp cùng với cô và các bạn nhỏ. Ban đầu Quinn hơi e dè, ngồi sát trong lòng mình, tò mò quan sát mọi người và cảnh vật xung quanh. Khi thấy đồ chơi mới, em thích thú chạy lại tóm lấy rồi vội vàng quay lại tìm mẹ. Các cô tích cực dần dần làm quen trò chuyện cùng Quinn nhẹ nhàng.
Đến tầm 9 giờ sáng, cả lớp xuống sân chơi. Mình từ từ thả tay con và cho Quinn nắm tay cô. Một cách tinh tế, mình biến mất. Đứng từ xa quan sát em, Quinn không hề khóc, có xoay đầu tìm kiếm mẹ nhưng vẫn nắm tay cô đi dạo. Tầm 15 phút sau, mình thấy Quinn bắt đầu có hứng thú tham gia các hoạt động của lớp nhưng vẫn còn ngại ngùng. Mấy cô khuyên mình nên cho Quinn học nửa buổi, ăn trưa xong là đón bạn về. Nhưng mình vẫn muốn quan sát thêm và thử xem khả năng độc lập – thích nghi của Quinn đến đâu.
Trưa đó con không muốn ăn mà chỉ uống một ít sữa rồi đánh giấc trưa dài tầm 2 tiếng ở trường. Quinn tự ngủ trong nôi riêng từ lúc mới sinh ra nên cô chỉ cần dỗ dành tí ti là con tự giác vào giấc. Tình hình khả quan hơn sau khi thức dậy, con vui hơn, ăn xế no nê và bắt đầu chơi cùng cô và các bạn. Thế là 5 giờ chiều mình mới đến đón hai chị em về. Cả trường đều bất ngờ và không hề nhận ra Quinn là học sinh mới. Các cô đã hỗ trợ mình rất nhiều từ nhắn tin cập nhật tình hình cho đến chụp hình Quinn gửi cho mẹ yên tâm. Ngày đi học đầu tiên không nước mắt thành công tốt đẹp!

Ngày thứ hai
Ai cũng nghĩ chắc chắn ngày thứ hai – thứ ba Quinn sẽ khóc vì ý thức được mình đã đi học và bị bỏ rơi ở trường. Ngay cả bản thân mẹ cũng ngờ vực chuyện đó. Nhưng không hề! Mình thả con ngay tại cổng. Cô giáo bước ra đón Quinn vào trường không một tiếng khóc. Bất ngờ hơn, con ăn sạch sẽ các bữa chính và bữa xế, thậm chí còn xin thêm đồ ăn. Quinn được tập ăn Baby Lead Weaning từ 6 tháng tuổi nên con ăn được đa dạng thực phẩm, hứng thú với việc ăn uống và ăn thô khá tốt. Chị Silk cũng được mẹ tập BLW rất sớm và ăn giỏi hơn cả Quinn.
Phần ăn trưa ngày thứ hai có cơm trắng, thịt kho, đậu hũ, trứng cút, bông cải xanh và cải thảo. Con ăn ngon lành sạch sẽ và được nhận xét khá thích ăn rau củ. Quinn ngủ trưa trọn giấc và chơi rất vui cùng mọi người. Mình hoàn toàn nhẹ nhõm và yêu thương “chú lính chì” dũng cảm Super Quinn của mình.

Mỗi ngày mình đều theo dõi lịch hoạt động vui chơi của con. Quinn tập hát, tập múa, học chữ cái abc và số tự nhiên qua các bài hát cùng các bạn. Con còn thoải mái tự do khám phá khu vườn trong trường, ngồi tô màu nước, làm giấy thủ công và vô số trò chơi handmade do các cô nghĩ ra.

Khi mình đến đón, Quinn rất hứng khởi chạy ôm mẹ. Về nhà, anh vui vẻ và còn ăn một phần cơm tối to đùng. Trước khi ngủ con uống một bình sữa 120ml rồi ngủ say giấc đến sáng.
Mình cảm thấy rất may mắn khi trước đây đã đủ nghị lực và kiên nhẫn tập con nếp sinh hoạt độc lập từ sớm. Nhờ vậy mà con có một thói quen sinh hoạt lành mạnh theo con từ lúc mới sinh đến sau này.
Ngày thứ ba
Sáng vừa mở mắt ra là Quinn đòi đeo balo và mang giày đi học. Mình mừng lắm khi thấy con thích thú với việc đến trường. Cũng dễ hiểu thôi, thay vì luẩn quẩn ở nhà với ba mẹ , Quinn có cơ hội tiếp xúc với nhiều bạn bằng tuổi, được học nhiều điều thú vị, lại được thưởng thức các bữa ăn đa dạng tại trường.
Nhiều người nhìn vào xót xa nói sao nhỏ quá mà đã cho đi học, tội vậy! Thật sự mình chả thấy Quinn tội gì cả chỉ thấy con sướng thêm thôi. Ở nhà liệu bạn có thể chơi với con liên tục 8 tiếng một ngày không? Liệu bạn có đủ thời gian và sự sáng tạo để nghĩ ra những trò chơi phát triển cho bé không? Và nếu kinh tế gia đình ổn định, khi bạn gửi con vào một trường mẫu giáo tốt, bé chỉ sướng chứ không hề tội. Qua rồi cái thời em bé đi nhà trẻ bị bắt ăn, bị bắt nạt, bị cô giáo mắng, bị bắt ngồi xem tivi.
Nếu bạn đã từng nghiên cứu các trường mẫu giáo trong blog mình giới thiệu sẽ thấy rằng việc giáo dục trẻ nhỏ đúng đắn ngày càng trở thành mối quan tâm hàng đầu của cả nhà trường và ba mẹ. Dĩ nhiên, bạn phải cất công nghiên cứu, tìm hiểu những trường phù hợp với tiêu chí mong đợi của gia đình và bé.
Quay lại với Quinn, ngày thứ ba Quinn tự tin đi học hẳn ra. Con hoà nhập nhanh, ăn ngon ngủ tốt chỉ sau ba ngày. Cả nhà đều rất yên tâm khi con được chăm sóc giáo dục tốt, ba mẹ thì có thêm thời gian làm việc và chăm sóc bản thân.

Mình không mong gì hơn Quinn có một tuổi thơ hạnh phúc nhất. Và ai làm ba mẹ cũng mong muốn con mình như vậy vì tuổi thơ rất ngắn ngủi phải không nào. Trên chặng đường nuôi con khoa học, sẽ còn nhiều lắm những chia sẻ hữu ích mà mẹ Silk muốn san sẻ cùng mọi người trong tương lai.

Mong mọi bé đều có một tuổi thơ đẹp nhất khi đến tuổi cắp sách đến trường nhé.
Để lại một bình luận